Trời tối thui,bú cu không nhìn thấy gì cả, thầy tìm mãi mới thấy cái lỗ rồi đẩy mạnh. Cô định cài áo ngực lại nhưng nhìn cái đũng quần nó, tự dưng cô nuốt nước bọt cái ực, cô không kiểm soát nổi mình, cô chỉ vào đó và hỏi nó:
– Cái đó… em… em có muốn cô giúp không?
Thằng nhóc nghe vậy thì mắc sáng rỡ, nó nói:
– Thiệt hả cô… được vậy thì mừng quá… hổm rày… nó cứ… cứ thấy này… em… em khó chịu.
Cô đoán thằng học sinh tội nghiệp chắc cũng nứng rồi, cô ngăn không cho nó ca cẩm cái điệp húc cảm ơn nữa mà kéo nó lại gần. Hôm nay Cường nói đúng, có yếu tố lạ của cậu thanh niên kia làm cô ham muốn nhiều hơn hẵng. Cậu ta hỏi Huê:
– Sao hả em… thằng Miên chịch sướng không? Anh nói chẳng sai chứ!
Huê hổn hển cố đáp lời, mà nói như không ra hơi.