Từ tiệm thuốc Bắc ra, Loan được cô giáo Ngọc chạy lại ôm choàng, cười toe toét:
– Em với Khải mới thức, chở nhau ra đây kiếm gì bỏ bụng. Để Loan đừng hồi hộp, lo sợ vu vơ, Trường vờ hỏi:
– Ở nhà quê mà em cũng mặc đầm?
– Tại đi chơi với anh em phải mặc vậy cho xứng với lối ăn diện của trai Sài gòn. Ông bố chồng không nói năng gì tiến về phía giường, Sơn bấy giờ mới giả bộ xấu hổ thanh minh:
– Con bé tự dưng tìm đến… rồi quấn lấy bố… làm bố không kiềm được…
Điền không lên tiếng đáp lại,Dâm vãi lồn lẳng lặng vơ lấy quần áo dưới đất của Thủy, lấy cái chăn mỏng phủ lên người nàng rồi bế cô con dâu đang nửa tỉnh nửa mê dậy. Em bò vào gõ cửa phòng, kêu nhỏ “chị Vân, chị Vân”.